Chiếc hũ Cho đi

Tôi đang đánh răng sáng nay thì chợt nhớ ra tờ vé số mua cách đây vài ngày từ bà cụ ngồi ven đường vẫn chưa dò. Rồi tự nhiên tôi nghĩ, nếu giờ trúng 2 tỷ thì mình sẽ dùng số tiền đó như thế nào ta? Mình sẽ dùng nó cho những việc gì? Cho những ai? Và nếu tạo một quỹ từ thiện từ số tiền đó thì sẽ phân chia như thế nào để hiệu quả, giúp đúng người, và có tính bền vững lâu dài? 

Tất nhiên đó là những câu hỏi giả định, vì trước tới nay tôi ít khi mua vé số, trừ khi muốn giúp đỡ một vài ông bà cụ đi bán dạo, và có mua đi chăng nữa thì tới giờ giải nhỏ nhất tôi còn chẳng trúng được. Nhưng tôi nhớ ra mình có Chiếc hũ Cho đi, dù không nhiều, và những câu hỏi đó có thể giúp tôi hệ thống lại cũng như tìm thêm vài ý tưởng cho những việc mình muốn làm với chiếc hũ này. 

Hồi sinh viên, tôi có dịp đi đến một số vùng khó khăn ở Việt Nam trong những chuyến thiện nguyện. Nhờ những chuyến đi ngày ấy, tôi thấy được những mảng màu khác nhau trên đất nước mình. Đó là những ngôi nhà bằng lá nằm giữa những cánh đồng ở Long An, những ngôi nhà mà tôi nghĩ chắc được đem ra từ mấy câu chuyện cổ tích, và các em nhỏ phải đi bộ rất xa để được đến trường. Đó là những con đường đất đỏ trên Tây Nguyên, chúng tôi ghé điểm trường bằng xe công nông, mang theo những chiếc áo ấm và vài món quà đến các em nhỏ vùng cao. Những lúc như vậy, tôi thấy thương nước mình lắm. Tôi đã ước sau này có điều kiện mình sẽ đi đến những vùng khó khăn để xây trường, xây cầu, mang con chữ đến với các em. Và cũng thấy thật biết ơn vì mình vẫn còn quá may mắn. 

Những ước mơ đó tôi vẫn chưa thực hiện được nhưng tôi nghĩ nếu mình chưa làm được nhiều, thì mình làm ít, nếu mình chưa xây được trường thì mình góp gạch, và cũng có thể giúp đỡ bằng những cách khác nhau cho những người xung quanh mình. Và thế là cách đây vài năm, tôi quyết định trích mỗi tháng một số tiền cố định dựa trên tổng thu nhập để vào chiếc hũ Cho đi, và dùng số tiền đó cho những hoạt động mình tin tưởng và muốn đồng hành. Số tiền tuy không nhiều, nhưng ít nhất với tôi là sự thay đổi từ việc giúp đỡ một cách ngẫu hứng sang thành một việc định kỳ, và chiếc hũ là một phần trong cuộc sống của mình, cùng với các khoản chi tiêu khác. Đôi khi cho đi cũng là một động lực, bởi vì nếu muốn đóng góp nhiều hơn cho cộng đồng, mình cần phải cố gắng và trau dồi bản thân về nhiều mặt, không chỉ là tài chính. 

Từ ngày đó, tôi dùng số tiền trong chiếc hũ của mình, lúc thì để nuôi cơm các em nhỏ vùng cao cho bữa cơm của các em ấy được thêm dưỡng chất, lúc thì gửi đi trồng cây với hy vọng vài năm nữa Trái Đất sẽ xanh hơn, có khi thì tự tổ chức những dự án nho nhỏ để mang niềm vui đến các cô chú lao công, các cụ già neo đơn ở chùa. Một chút nhỏ xíu như vậy, tôi có thêm niềm vui và thấy cuộc đời mình ý nghĩa. 

Hôm nay những câu hỏi về trúng số tuy giả định nhưng tự nhiên giúp tôi nhìn lại về những đối tượng mình đang hướng tới và có được bức tranh tổng quát hơn về ước mơ cho chiếc hũ Cho đi của mình. 

Tôi chia làm 4 nhóm đối tượng cho chiếc hũ và những mong ước sẽ làm trong nhiều năm sắp tới: 

  1. Người trẻ và liên quan đến giáo dục và phát triển bản thân: 
  • Xây trường học, thư viện (hoặc góp gạch xây trường, xây thư viện cho các vùng khó khăn)
  • Hỗ trợ học phí cho các trẻ em mồ côi 
  • Hỗ trợ tiền cơm cho các em vùng cao (hiện tại tôi đang đồng hành cùng dự án Nuôi Em) 
  • Định hướng nghề nghiệp và giúp các bạn trẻ hiểu bản thân 
  • Đồng hành cùng các bạn trẻ thông qua chương trình Coaching và Mentoring 
  • Đồng hành cùng các giáo viên vùng khó khăn thông qua Coaching 
  • ….
  1. Người lớn tuổi có hoàn cảnh khó khăn: 
  • Hỗ trợ sinh hoạt phí cho những người lớn tuổi neo đơn, có hoàn cảnh khó khăn 
  • Dành thời gian và lắng nghe họ 
  1. Môi trường 
  • Tiêu dùng trong chánh niệm, hạn chế rác thải ra môi trường trong việc sinh hoạt hàng ngày 
  • Ăn chay nhiều hơn 
  • Đồng hành cùng các tổ chức để góp phần trồng thêm cây xanh cho Trái Đất 
  • ….
  1. Động vật 
  • Hỗ trợ triệt sản cho một số quỹ động vật (chó, mèo) 
  • Ăn chay nhiều hơn 

Đây là phiên bản của chiếc hũ năm 2023 và có thể thay đổi, điều chỉnh sau này. Nhưng ít nhất khi tôi bắt đầu ngồi xuống rồi viết vẽ ra, bức tranh về chiếc hũ dần hiện rõ ràng hơn, và cho tôi thêm nhiều hào hứng, phấn khởi, xen lẫn hạnh phúc khi nghĩ về những dự định này. 

Cho đi đôi khi cũng không cần gì quá lớn lao, chúng ta đều có thể bắt đầu bằng những suy nghĩ, hành động nhỏ nhất mà mình có thể làm cho xung quanh. Tôi vẫn tin rằng vũ trụ luôn có đủ những gì chúng ta cần, và như dòng chảy năng lượng giữa cho và nhận, chúng ta đều có thể là một phần trong dòng chảy đó, nhận rồi cho, cho rồi nhận, cứ thế làm cho dòng chảy ấy lớn mạnh và tiếp diễn mỗi ngày. 

Advertisement

Published by Oanh Nguyen

Be kind. Be happy. Be present.

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

%d bloggers like this: