Tôi thích nhìn lên bầu trời và mê ngắm sao từ thời còn nhỏ xíu. Tôi vẫn nhớ có những ngày mùa hè những năm cấp 2, mấy đứa trẻ trong xóm thường rủ nhau dậy từ lúc 4 rưỡi sáng để đi tắm biển sớm, rồi sau đó về sẽ đánh một giấc tới trưa. Nhưng cũng nhờ những ngày dậy sớm như vậy, khi màn đêm vẫn còn bao trùm lên cả khu xóm, đầy tĩnh mịch, và những nguồn ánh sáng nhân tạo được tắt hẳn đi, tôi có dịp được thấy rõ cả một bầu trời đầy sao ngay bên trên mình. Đó là cảm xúc hạnh phúc, bình an, xen lẫn rung rinh trước vũ trụ mà tôi hay cảm nhận được. Hồi đó mê ngắm sao tới nỗi tôi từng ước mình lớn lên sẽ làm phi hành gia hay nhà thiên văn gì đó, giống như Galileo Galilei, vì đơn giản tôi sẽ được nhìn ngắm vũ trụ nhiều hơn và rõ hơn, ít nhất là có thể nhìn qua kính thiên văn. Sau này lớn lên, tôi thỉnh thoảng có lại được cảm xúc trước bầu trời đầy sao một vài lần, thường là trong những chuyến hiking ngủ lại đêm ở rừng. Lần nào thấy mình cũng rung rinh, thích thú, và đầy hạnh phúc.
Nhớ có lần, tôi đọc cuốn Muôn kiếp Nhân sinh I của tác giả Nguyên Phong, đoạn mở đầu có kể về trải nghiệm của phi hành gia Mitchell khi đang ở ngoài không gian. Ông kể là trên hành trình trở về Trái Đất, nhìn qua khung cửa sổ của phi thuyền, ông thấy Trái Đất thật nhỏ bé so với vũ trụ bao la. Và vì không có bầu khí quyển ngoài không gian, ông thấy các hành tinh rất rõ, như một mạng lưới khổng lồ với hàng vạn ngôi sao, và bất ngờ trải nghiệm một cảm giác bình an lạ lùng không thể diễn tả. Dù chỉ qua lời kể, nhưng tôi vẫn cảm thấy có gì đó đặc biệt và xúc động. Tôi thấy Trái Đất thật đẹp và cả vũ trụ cũng thật đẹp.
Cách đây mấy ngày, tôi được dịp nhìn ngắm một bầu trời màu hồng tím nhìn từ ô cửa sổ. Phủ đầy bầu trời là những vì sao lấp lánh, và nhiều tới độ rực sáng cả một bầu trời. Và tôi thấy mình được kết nối. Quá đỗi sung sướng, tôi cầm điện thoại chụp lại 2,3 tấm ảnh lưu lại, nhưng sau đó tìm mãi mà không tìm thấy được…. Tới khi trời sáng, tôi bừng tỉnh thì biết trải nghiệm vừa rồi chỉ là giấc mơ. Nhưng cảm xúc và khoảnh khắc nó vẫn rất đặc biệt với mình. Thế là sáng nay, tôi quyết định vẽ lại bầu trời và vũ trụ mà mình có dịp chứng kiến trong giấc mơ ấy. Không hẳn là giống hoàn toàn, vì trong giấc mơ ấy tôi không bay vào không gian, nhưng tôi muốn lưu lại vẻ đẹp nhiệm mầu và cảm xúc kết nối ấy lại qua bức vẽ này.
Vũ trụ với tôi thật rộng lớn nhưng cũng thật gần gũi, bởi vì tôi thấy mình ở trong vũ trụ, nhưng vũ trụ cũng ở trong mình, vạn vật vẫn đang có mặt trong nhau. Đôi lúc cảm xúc bình an tới khi cảm thấy tất cả đều hoà thành một, và chúng ta vẫn luôn an toàn, được yêu thương, và được chở che trong vũ trụ này. Tôi tin là khi mình hiểu được những quy luật của vũ trụ và học cách sống tốt, hoàn thiện bản thân mỗi ngày, gieo những nhân lành, thì những điều tốt đẹp rồi cũng sẽ đến.
Và khi thấy an toàn và yêu thương, thì dù vũ trụ bao la, đâu cũng là nhà.
Bạn vào web này sẽ thấy hệ mặt trời của chúng ta, rất đẹp. Chúc bạn vui: https://eyes.nasa.gov/apps/solar-system/#/home
LikeLiked by 1 person
Cảm ơn bạn đã chia sẻ, đẹp quá 😀
LikeLike