*Nấm và Đậu là tên 2 con mèo vừa về nhà mình hơn 1 tháng trước.*

Chuyện là mình cũng từng nghĩ đến chuyện nuôi mèo, vì nghĩ nuôi chắc cũng vui, rồi lại giúp tụi nó có được mái nhà, thay vì phải lăn lộn ngoài đường kiếm từng miếng ăn, nguy hiểm rình rập xung quanh. Nhưng vì cảm thấy chưa sẵn sàng, nào là muốn kiếm chỗ ở rộng rãi trước để nuôi cho thoải mái, nào là chuẩn bị tâm lý có thêm thành viên trong gia đình,… nên mình cứ chần chừ. Rồi đến một ngày, một chị bạn nhắn tin hỏi mình nuôi mèo không? Chị gặp 2 đứa nó vào một ngày mưa trong lúc mua cây, một bóng dáng đen thui lui ngồi cúi mặt xuống, ị chảy tòm lom, chén cơm bên cạnh nhưng không thèm ăn, mà nghe tiếng người thì lại chạy tới. Vậy là chị xin cái hộp đem ẻm về. Đến lúc quay lại thì trong hộp lại bonus thêm một em mèo mướp. Vậy là chị đi tìm nhà cho 2 ẻm, mình suy nghĩ 1 đêm, nghĩ thôi chắc cũng đến lúc, vậy là mình quyết định nhận nuôi 2 ẻm vào một ngày giữa tháng 6, bắt đầu cuộc sống của một bà bỉm sữa 2 đứa con. =))
Câu hỏi tiếp theo, giờ mình đặt tên gì cho 2 ẻm?
Hồi trước rảnh rỗi, mình thỉnh thoảng ngồi nghĩ nếu sau này có mèo thì đặt tên gì? Mình ăn thực vật nhiều hơn động vật, nên đối với mình thực vật là cái gì đó đặc biệt. Vậy là mình chọn trong danh sách rau củ quả hay ăn, mà cái nào 1 từ cho dễ gọi. Hai cái tên Nấm và Đậu bắt nguồn từ đó.
Nấm
Nấm là con mèo mướp, mặt lanh lợi, nghịch ngợm, leo trèo bay nhảy như con khỉ con. Nấm ham chơi, xin ăn thì khỏi nói, thấy đồ ăn là meow meow liên tục, dù chẳng ăn nhiều. Tuy ham chơi vậy nhưng ẻm cũng quan tâm đến chị đến em lắm. Nhớ có lần Đậu bị la, ẻm chạy lại khều khều rồi liếm liếm cho Đậu. Lâu lâu Nấm im im lại gần loài người dụi dụi rồi bay lên người ngồi mặt tỉnh bơ. 😀
Đậu
Đậu là con mèo đui then len (đen thui lui). Hồi Đậu mới về, em chỉ cần chơi 1 mình hoặc chơi với Nấm là em đủ vui. Đậu hay chơi giỡn nhẹ nhàng, nhưng… phá ngầm. Em không giỏi trong những lúc giành pate với con Nấm, nhưng được cái Đậu bền bỉ … trong việc ăn. Giờ nào nhìn cũng thấy em ăn. Kỹ tính không ai bằng, cứ mỗi lần nhìn Đậu đi vệ sinh xong, chùi tay chùi chân 5 lần 7 lượt trên thành thau cát mới ra khỏi thau là má lại mắc cười. Đậu điềm tĩnh trong nhiều trường hợp, người lạ tới Nấm bình thường nó có phá bao nhiêu thì lúc đó nó quéo bấy nhiêu, chứ Đậu thì sẽ bình tĩnh ngồi quan sát xem chuyện gì xảy ra. Nhiều khi nhìn Đậu mà má mới biết nếu má thành con mèo trông sẽ ra sao. Haha.
Nhớ hồi 2 ẻm mới về, hết bệnh này tới bệnh khác, mình lo lắm, vì lần đầu làm má nên còn nhiều bỡ ngỡ. Cực cũng có cực, nhưng mà mỗi lần nhìn mấy ẻm chơi giỡn, ngủ say thì lại thấy vui. Niềm vui đôi khi đơn giản vậy đó.
Nuôi 2 ẻm để thấy rằng, động vật cũng có cảm xúc riêng, để từ đó mình càng không muốn ăn thịt nữa. Bởi vì những con động vật khác cũng như vậy, cũng có một cuộc sống, cảm xúc của riêng mình.
Mình nghe đâu đó là, nhận nuôi một con chó/mèo sẽ không làm thay đổi thế giới, nhưng sẽ làm thay đổi thế giới của con chó/mèo đó. Có lẽ chắc đúng. Thế giới sẽ vẫn như vậy, khi 2 đứa nó về chung nhà với mình. Nhưng mình hy vọng, thế giới của 2 đứa nó sẽ khác đi, sẽ không cần phải đi lang thang ngoài bãi rác kiếm ăn hàng ngày, không phải ướt mưa khi mùa mưa tới, không phải suy nghĩ đấu tranh sinh tồn giữa cuộc sống đầy cạm bẫy ngoài kia nữa. Thương <3.
