Ở ĐÂU ĐÓ, TA VẪN LUÔN ĐƯỢC YÊU THƯƠNG

Buổi chiều của những ngày tháng 6 và Sài Gòn đang trong mùa giãn cách chống Covid-19 năm thứ 2. Những ngày làm việc ở nhà xong, mình ngồi nhìn ra khung cửa sổ ngắm cảnh trời dần buông xuống, nhuộm cả bầu trời là những vệt màu cam xanh đỏ như có hoạ sĩ nào đang vẽ lên. Nhớ cái thời mình làm việc ở toà nhà Bitexco cách đây vài năm, một trong những kỷ niệm hồi đó là những buổi chiều được ngắm hoàng hôn siêu đẹp. Cứ tới cuối ngày là mình lại chạy ra tìm một góc để ngắm cảnh mặt trời lặn xuống. Cảnh hoàng hôn mỗi ngày mỗi khác nhưng đều làm mình thích thú và biết ơn vì những vẻ đẹp của tự nhiên. Sau này chuyển qua chỗ làm khác, mình ít có cơ hội ngắm Sài Gòn những buồi chiều tà từ trên cao hơn. Vậy nên có những ngày may mắn được thấy cảnh bầu trời nhiều màu sắc cũng đủ làm mình thấy thật hạnh phúc.

Cảnh hoàng hôn từ góc nhà

Trời chiều dần buông xuống, trước nhà mình là một công viên nhỏ – nơi mà những ngày dịch chưa bùng lại, là địa điểm tập thể dục của các cô chú lớn tuổi khu phố này. Nay dịch bùng, cả thành phố giãn cách, công viên nhỏ đông đúc ngày nào cũng vắng bóng người, cùng cả thành phố chống dịch. Cũng từ góc nhìn đó, bỗng dưng hôm nay mình thấy thêm một ngôi sao nhỏ sáng lấp lánh sau khi trời dần sẩm tối. Vì Sài Gòn rất hiếm khi thấy được sao, nên mình cứ nhìn đi nhìn lại xem đó là chiếc máy bay lướt ngang bầu trời, hay là ngôi sao thật. Có lẽ vì từ khi lớn lên cộng thêm cuộc sống hiện đại của thành phố, mình ít khi được thấy bầu trời đầy sao như lúc nhỏ nữa (trừ những lần đi trekking, cắm trại ở rừng). Hình ảnh ngôi sao sáng hôm đó đưa mình về những kỷ niệm thời học sinh nhỏ xíu.

Nhớ hồi nhỏ, mình luôn thích được ngẩng lên ngắm bầu trời đầy sao. Những năm đầu thời cấp hai, nhà mình thuộc diện giải toả và chuyển xuống một xóm nhỏ. Những ngày mùa hè của năm tháng học trò, mấy đứa nhỏ trong xóm rủ nhau dậy sớm thật sớm để đi biển cùng bà ngoại và mấy mẹ, mấy dì. Mình vẫn nhớ những ngày đó trời sáng sớm trăng thanh gió mát, ngước lên là được nhìn thấy quá trời vì sao và có 1 ngôi sao dễ thấy nhất trên bầu trời, là sao Mai/sao Hôm – những tên gọi khác nhau của sao Kim vào những buổi bình minh và hoàng hôn. Những tháng năm hè vô tư cứ chơi rồi học cứ thế trôi qua.

Một thời gian sau, nhà mình xây xong nên chuyển lên chỗ mới. Khi đó không còn chiếc xóm nhỏ năm nào nữa, nhưng thỉnh thoảng mình vẫn hay lên sân thượng ngắm bầu trời, nghe gió biển ghé ngang hát reo. Có một lần, vệt sao băng bay ngang qua bầu trời, mình mừng quá vì nghe đâu thấy sao băng mà ước thì sẽ thành sự thật. Trong lúc bối rối, mình không nghĩ ra được câu gì mà tự nhiên là thốt ra mỗi từ “Úm ba la” rồi nhìn lên thấy sao băng vụt tắt mất.

Có những lần thích ngắm bầu trời quá, mình còn ước lớn lên được làm “Nhà phi hành gia” hay là “Nhà khoa học” gì cũng được, miễn là có cái kính thiên văn để mình được nhìn bầu trời rõ hơn. Ai cũng từng có một ước mơ hồi bé mà nhỉ? Cuộc sống trôi qua, những ước mơ hồi nhỏ xíu cũng dần bị quên lãng đi. Nhưng cái sở thích được nhìn ngắm bầu trời, vũ trụ nó vẫn luôn còn đó. Mà mãi đến sau này nhìn lại, mình mới nhận ra chính là mong muốn của bản thân mình được kết nối với thiên nhiên, với vạn vật, và cảm thấy thiệt biết ơn khi được sống trong cuộc sống với vẻ đẹp đầy nhiệm màu của tự nhiên.

Đó là những khi sung sướng được ngắm hoàng hôn siêu đẹp, là biết ơn khi nhìn những em hạt được đất mẹ ôm lấy chở che rồi đâm chồi vươn lên, là an yên khi nghe tiếng chim hót công viên trước nhà sáng sớm…

Và vụ trụ không chỉ là bầu trời sao như lúc nhỏ nữa, vũ trụ giờ là tất cả mọi vật xung quanh mình, rồi nhận ra rằng vũ trụ vẫn có mặt trong mình, và mình cũng có mặt trong vũ trụ. Để thấy rằng, mình tuy nhỏ bé nhưng vẫn luôn được vũ trụ và vạn vật yêu thương, dù ở bất cứ nơi đâu, bất cứ thời điểm nào. Biết ơn. ❤

Advertisement

Published by Oanh Nguyen

Be kind. Be happy. Be present.

2 thoughts on “Ở ĐÂU ĐÓ, TA VẪN LUÔN ĐƯỢC YÊU THƯƠNG

  1. Vào những ngày này, dường như chúng ta có thêm không gian và thời gian để kết nối mình với thiên nhiên xung quanh bạn hen ^^. Mình cũng giống bạn đôi chút nên cứ vừa đọc mà tủm tỉm cười nghĩ đáng iu ghê, đâu đó cũng có người thích ngắm bầu trời giống mình nè. Mỗi lần ngắm cảnh sắc bình minh hay hoàng hôn, đâu đó lòng mình như được tách ra khỏi sự náo nhiệt, nhộn nhịp, hối hả xung quanh, mà chỉ thấy lòng bình yên đến lạ kì! Cảm ơn bạn vì những điều nhỏ xíu nhưng đáng yêu quá à hí hí.

    Liked by 1 person

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

%d bloggers like this: